THE CERTIFICATE
TẤM BẰNG
Saturday, 21.05.2022
[TIẾNG VIỆT]
Màu đỏ rực lửa hoa phượng, tiếng ve kêu vang khắp chốn báo hiệu một mùa hè nữa lại đến, sân trường êm ru mọi ngày nay cháy bừng các hoạt động dành cho học sinh cuối cấp, các lớp học thường thường chăm chỉ nghiêm túc đến đâu đến cuối cùng cũng hỗn độn, tiếng cười bay khắp không gian. Đám học sinh “nhất quỷ nhì ma” lũ lượt kéo nhau ra làm đủ mọi trò con bò, quay tiktok đến khoác tay nhau đi khắp sân trường, đắm mình trong mọi khoảnh khắc những ngày cuối cùng. Thời gian học sinh nào cũng mong muốn trong năm để sạc lại năng lượng, nhưng lại chan chứa cả phần luyến tiếc.
Quay trở lại lớp học bảng đen phấn trắng thân thương của một cô bé lớp 10. Nay, lớp tổ chức phát bằng khen, cô giáo tuyên dương những bạn học giỏi trong năm vừa qua, trong đó có tên cô. Cũng chẳng lấy làm lạ cho bao vất vả năm đầu tiên chuyển cấp.
Một năm học căng thẳng đã kết thúc, tấm bằng khen mà cô cầm trên tay liệu có thực sự xứng đáng? Đó là thành quả chứng nhận cho những thành công học hành, nhưng thực sâu trong thâm tâm, tấm bằng đó là cột mốc đánh dấu cho những năm tháng trưởng thành của cuộc đời một học sinh. Những câu hỏi dồn dập ập đến:”Liệu tôi đã thực sự trưởng thành rồi ư? Vừa muốn được trưởng thành để khám phá thế giới người lớn nhưng cũng chẳng lỡ buông bỏ hết con mắt thơ ngây một đứa bé. Phần trẻ con bên trong chúng ta muốn trỗi dậy, nhưng thời gian lại phũ phàng không cho phép.
Thường thường, cô bạn thân của tôi sẽ đập vai tôi và khuyên tôi đừng buồn nữa, nhưng hôm nay thì khác:
“Số tuổi chúng ta lại tăng thêm 1”
“Thì sao chứ, đó là chuyện thường tình mà”
“Nhưng nay thì khác, chúng ta cấp 3 không phải cấp 1, cấp 2.”
Những con số một lần nữa khiến tôi suy nghĩ rất nhiều. Trong phút chốc, mọi cảm xúc từ ngày đầu tiên chợt ùa về. Từ những chuyện vụn vặt cái bút quyển vở, đến những lúc không ăn ý quay sang dỗi hờn những người thân yêu, bao chứa cả những suy nghĩ vẩn vơ mang chút tiêu cực, thật may mắn sao mình đã chọn ở lại và vượt qua. Biết ơn cả nhỏ bạn đứng cạnh tôi, có bạn có bè nên mới trụ vững đến tận bây giờ. Cả những lần trượt câu lạc bộ, bất lực và kiệt quệ lắm nhưng vẫn đứng dậy để đi tiếp. Từng chút, từng chút, ẩn hiện trong dòng chảy tiềm thức. Mỗi kỉ niệm lưu giữ thành từng khung hình trong trí nhớ. Tấm bằng hiện hữu trên tay ăn nhập với tiềm thức, mọi xúc cảm đan xen tạo nên bức tranh kỉ niệm đáng nhớ.
Cái nắng oi ả đã chạm ngưỡng cửa thành phố, gạt đi bao muộn phiền một năm học đã qua, MAGAJZ xin gửi bạn ấn phẩm “Tấm bằng” tri ân bao vất vả, nỗ lực năm học vừa qua.
[ENGLISH]
The ruby red of the phoenix flower, the shrilling sound of the cicadas signaling another upcoming summer. The school yard is now in readiness for all the graduation activities. There are laughing sounds from aisle to aisle, regardless of the seriousness throughout the school year. People wandering around hand in hand or filming Tiktoks all around the school are no longer hard to spot these last few days. They are enjoying the last moments of their students’ lives. This is the most wanted and unwanted moment of the school year. While it allows students to relax and recharge energy after a long and exhausting school year, it is also filled with nostalgia.
Back in the familiar classroom of a 10th grader, today her teacher is handing out the certificates and congratulating students who have worked hard over the past year, including her, which is not unexpected at all considering all the hardship she has overcome in her first year of highschool.
A tough school year has passed, is she worthy of the certificate she is holding in her hand ? It is an academic award, but deep down, it is also a mark in her journey of growing up. The questions come spontaneously asking: “ If I am really grown up?” While excited for adult life to explore new things, I’m not ready to leave the childlike facet in me behind. There is always room for the childish inside us, though time stops us exposing it.
Frequently, my best friend would reassuring me and told me not to be sad, though things hit different today:
“Another year come”
“So what? It’s normal”
“This time is different, we’re in highschool, not primary or middle school.”
The numbers once again made me think a lot. In just a moment, all of my feelings from the first day came flooding back. The stories range from those pens and pencils to some sulking moments with our beloved, and sometimes those negative thoughts as well, lucky me choosing to stay and face it. Thanks to the girl beside me and all of my friends, their support makes my year. Even those times when I got rejected by clubs, exhausting but I still stand up and continue to walk forward. Little by little, flashing in my head subconsciously. Each moment is framed nicely in my memory. The certificate in my hands combines with my memories, emotions creating a perfect new memory.
The sweltering sun has reached the city, ignoring all the sorrow in the past school year, MAGAJZ is pleased to present you “The Certificate” press so together with you share all the hard-working moments.